Khoai gieo Hải Ninh
Giống khoai ở Quảng Bình là loại khoai đỏ, có hình dạng giống củ sâm và được trồng trên đất cát. Nhờ cái nắng, cái gió từ tự nhiên mà củ khoai mang hương vị bùi bùi, ngon ngọt đặc trưng khác hẳn với nhiều nơi. Vì muốn tạo nên một món ăn chơi, có thể "gậm nhấm" mỗi khi buồn miệng nên người ta đã chế biến ra khoai deo để có thể bảo quản được lâu. Dần dần, nhờ hương vị độc đáo và khác biệt mà cái tên này đã trở thành một đặc sản níu chân thực khách.
Củ khoai sau khi được thu hoạch thì không phải chế biến ngay mà phải để cho thật ráo nước trong một khoảng thời gian dài. Cái hay là người ta phải bảo quản ở nơi thật khô thoáng để chúng không không bị mọc mầm. Quan sát nếu thấy khoai hết độ căng mọng thì họ sẽ đem đi rửa sạch và luộc chín.
Khoai được bóc vỏ, thái mỏng rồi phơi dưới trời nắng thật to. Phải phơi tầm 10 - 12 nắng cho đến khi miếng khoai săn thịt và chuyển hẳn sang màu cánh gián. Khi ấy người ta gọi đấy là lát deo. Dù cho có đi qua bao lần nắng gió nhưng chúng vẫn giữ nguyên được mùi thơm dịu cùng cái ngọt bùi vẹn nguyên như ban đầu.
Cái thú thưởng thức khoai deo của Quảng Bình cũng làm người ta nhớ mãi. Ban đầu bạn sẽ phải thốt lên với độ cứng kì lạ của chúng. Và nếu cứ cố chấp ngấu nghiến thì bạn có thể bị gãy răng luôn đấy. Cung cách thưởng khoai deo là phải từ tốn, chầm chậm nhấm nháp và cảm nhận từng chút một hương vị. Khi miếng khoai dần mềm lại, bắt đầu nhai, bạn sẽ thấy cái dẻo dẻo cùng vị ngọt lan tỏa trong cổ họng. Một chút bùi bùi, một chút thơm thơm đan xen tinh tế làm người ta cứ muốn chìm đắm mãi.